> Cuối heo may nhớ nụ hôn đầu
> Thơ Huỳnh Dũng Nhân
VTH – Nhân ngày Báo Chí Việt Nam 21-6-2021, xin được giới thiệu chùm thơ của nhà báo, nhà văn, nhà thơ Huỳnh Dũng Nhân. Là một người đa tài, được biết rực rỡ nhất ở mảng báo chí nhưng Huỳnh Dũng Nhân còn viết văn, làm thơ và cả ký họa rất ấn tượng. Mảng nào anh “múa bút” cũng khiến bạn bè nể phục.
Ba tôi là bạn bác Huỳnh Hùng Lý từ khi bác giữ chức vụ Giám đốc Sở VHTT Đặc khu Vũng Tàu Côn Đảo những năm 1980. Khi ấy tôi còn rất nhỏ, chỉ nhớ ba tôi và bác mỗi lần gặp nhau thì chuyện trò rất hợp. Tôi biết anh Huỳnh Dũng Nhi là nhà báo tài năng, nguyên Phó Tổng biên tập Báo BRVT, nguyên phó Giám đốc Đài PTTH Tỉnh BRVT, nguyên Phó văn phòng tỉnh ủy Tỉnh BRVT, tiếc là anh mất sớm.
Tình cờ do chơi Vnweblogs tôi mới có dịp gặp nhà báo Huỳnh Dũng Nhân trong một dịp hội ngộ các Blogger vui vẻ và mới biết anh là con của bác Huỳnh Hùng Lý, em trai anh Huỳnh Dũng Nhi, một gia đình nhà báo nổi tiếng tài năng!
– Nhà báo Huỳnh Dũng Nhân quê ở Bến Tre, sinh trưởng ở Hà Nội, Học Khoa Ngữ văn (1975-1979) Trường ĐH Tổng hợp TP. Hồ Chí Minh. Cựu học viên khoá 4 khoa báo chí trường Tuyên huấn trung ương Hà Nội.
-Uỷ viên Ban chấp hành, Phó ban Nghiệp vụ Hội Nhà báo Việt Nam (2 khoá ). Phó chủ tịch Hội Nhà báo Thành phố Hồ Chí Minh, Đại biểu Hội đồng nhân dân TP HCM khoá 6 (1999-2004)
-Ông từng làm báo Tuổi Trẻ, báo Lao Động… Tổng biên tập tạp chí Nghề Báo.
-Uỷ viên Ban chấp hành Hội nhà văn TP HCM (3 khoá) Trưởng ban Kiểm tra Hội Nhà văn Thành phố Hồ Chí Minh khoá VI (2010-2015).
-Ông là giảng viên báo chí tại các trường báo chí trên cả nước. Hiện ông là giảng viên thỉnh giảng môn Phóng sự của Khoa báo chí truyền thông Trường ĐH KHXH và NV TP. HCM.
*Tác phẩm đã xuất bản:
-Truyện thiếu nhi: Nối dây cho diều (viết chung – NXB Kim Đồng), Những vòng sóng (viết chung – NXB Kim Đồng), Kỷ niệm ngày sinh (viết chung – NXB Kim Đồng), Nghệ sĩ Đặng Thái Sơn (NXB Kim Đồng), Lãng mạn cùng cá sấu (NXB Kim Đồng)
-Phóng sự: Ăn Tết trong rừng chó sói (NXB Lao Động), Ký sự Xuyên Việt (NXB CAND), Tôi đi bán tôi (NXB Văn Nghệ TP HCM), Những người đi trong gió (NXB Trẻ). Kính thưa Ô Sin ( nxb Thông tấn ) Từ hầm lò Mông Dương đến nóc nhà Tây Tạng ( in chung với Đỗ Doãn Hoàng )
-Truyện ngắn : Ba hồi chuông, Tản văn: Giọt lệ trên trời (NXB Thông Tấn), Sao băng (NXB Văn Nghệ TP HCM)
-Thơ: Dã quỳ tím, Tự tình với Facebook, Ký ức chao nghiêng, Bỗng lại hờn lại nhớ, Riêng một góc nhìn.
-Hồi ký: Chúng tôi-Một thời mũ rơm mũ cối (đã được Tặng thưởng Hội nhà văn TP HCM năm 2020), Nguyễn Trọng Trúc -Bóng bàn một đời tôi đam mê (Huỳnh Dũng Nhân chấp bút )
-Giáo trình: Phóng sự-từ giảng đường đến trang viết, Để viết phóng sự thành công, Kính thưa ô sin (đã được dựng thành kịch và phim)
CHÂN DUNG MẸ
(Tặng mẹ của con)
Đầu năm ngồi vẽ mẹ
Vẽ mãi mà không xong
Mẹ dặn vẽ phải đẹp
Vẽ xấu mẹ không ưng
Đang vẽ chợt nghĩ buồn
Vẽ bao người thì giống
Vẽ mẹ thì lóng ngóng
Sao tệ quá thế này
Công ơn mẹ tràn đầy
Chở che từ thơ ấu
Bữa cơm nghèo mẹ nấu
Đời con mẹ vá may
Giờ mới vẽ hình mẹ
Ngắm mẹ từng nếp nhăn
Tận đáy mắt nhân hậu
Tóc bạc trắng thời gian
Thôi đành cất tranh vẽ
Không vẽ được, mẹ ơi
Chân dung MẸ đẹp nhất
Trong tim con mất rồi…
NHƯ THUỞ BAN ĐẦU …
Xưa em dịu hiền khờ dại
Nay em tất bật tảo tần
Nêm nếm cho đời mật ngọt
Hai đứa con tựa thiên thần
Xưa bao nhiêu là ghềnh thác
Xây nhà, vay mượn ngược xuôi
Chuyển nhà chục lần phờ phạc
Ngược đường ngược gió có nhau
Giờ mình đã ngẩng cao đầu
Trồng hoa. Trang hoàng. Du ngoạn
Bàn chuyện học hành cho con
Tiếng đàn vang căn phòng đẹp
Ba say viết lách, lãng du
Em buồn những lần đợi cửa
Vẫn có đêm nằm khó ngủ
Ngoảnh mặt quay lưng giận hờn
Cuộc đời ai níu được đâu
Vùn vụt thời gian đôi lứa
Các con lớn khôn nhanh quá
Vợ chồng thoáng chốc đã già
Từng đó năm trôi qua
Đêm nào cũng nằm lo nghĩ
Trăm tính toan , ngàn chia sẻ
Vẫn đượm như thuở ban đầu
Đường dài nhưng vẫn bên nhau
Thầm dặn đừng buông tay nhé
Gia đình sẽ là tất cả
Cho em, cho con, cho đời.
MÙA CŨ
Để lại mùa cũ những gập ghềnh âu lo
Ta đến miền vui không ai hò hẹn
Đời ngỡ ngàng kiếp người sạm nắng
Chờ bình minh để có cớ ngẩng đầu
Mùa cũ dịu dàng đời cũ qua mau
Ấu thơ xưa đã về khung trời khác
Ta cũ đến không nhận ra mê hoặc
Cũ tận cùng những ký ức riêng tư
Mùa mới về ngày mới rồi ư ?
Em thế nào thì thôi cứ thế
Đừng vội vã xốn xang nơi mưa nguồn góc bể
Dịu dàng ơi, xin em cứ dịu dàng
Chẳng còn gì ta giấu nữa về em
Những miền vui giờ cũng thành vụn vỡ
Mùa cũ chưa xanh mùa sau đã úa
Để mình ta giằng xé hai mùa
Chiếc lá biết mình mới cũ ngây ngô
Giả bộ tươi xanh úa vàng với gió
Khép hồn lại rồi thổi bùng bão tố
Nhưng vẫn khóc thương một mùa cũ riêng mình
THÁNG BA SƯƠNG MÙ
Em có chờ anh một điểm hẹn úa gầy
Tóc hết xanh còn ươm mầm câu chữ
Tháng ba của anh Hà Nội ơi
Em nấp trong tường rêu cổ phải không
Em bớt mùa đông đi em
Cho anh mùa hè thơ ấu
Khi xưa thanh xuân trèo me hái sấu
Giấu nụ hôn trong ánh mắt nồng nàn
Cứ nhủ rằng mình đã lỡ muộn màng
Em lại cố tình nhen thêm hy vọng
Phía trời nam anh khô cằn đêm trắng
Biết mình chưa yêu được lúc xa người
Hà Nội tháng ba ẩm ướt gió nồm
Anh hong tay vào xác xao kỷ niệm
Em trở mình ấm phía anh không ấm
Anh lùa môi vào mái ngực thời gian
Muốn có nhau là phải ngửa bàn tay
Anh lọng ngọng têm yếm trầu huyền thoại
Úp nhau lên một làn sen khắc khoải
Thấy tuổi đôi mươi thổn thức trong tim
Tháng ba sương mù trong ký ức chao nghiêng …
HUỲNH DŨNG NHÂN
Rất thích bài viết với mấy bài thơ HDN tuyển chọn của bạn
Cám ơn anh Hiếu Dân ghé thăm trang và cảm nhận ạ!
Anh lùa môi vào mái ngực thời gian
(Huỳnh Dũng Nhân)
——————–
Hay! Câu thơ này rất hay cả về cách dùng chữ và cả ý thơ, càng làm hay thêm câu “cứ nhủ mình đã lỡ muộn màng”. Cách dùng chữ ở đây không phải là kỹ thuật tu từ mà là nói đúng tâm trạng của tác giả.