VTH- Trong thời buổi nhiễu nhương, thơ bị lợi dụng, thơ bị hắt hủi và thơ bị nhân bản vô tính… Nguyễn Quang Tấn cứ đi dạo thảnh thơi trên con đường của mình và viết… Có người nói những “Dạo Khúc” của ông hồn nhiên như nắng mưa của đất trời ban tặng, có người lại nói thơ ông ẩn nhiều triết lý sống, những trải nghiệm trước thế nhân muôn mặt… nên những khúc dạo ấy đã say như men rượu, thấm như mưa dầm để mà nhẹ như khói bay…
Mời bạn đọc thơ Nguyễn Quang Tấn, vuthanhhoa.net nhặt trên facebook của ông, trích trong tập thơ Dạo Khúc gồm 106 bài:
- Nhà thơ Nguyễn Qang Tấn sinh năm 1949, Ông làm thơ, viết văn, viết ca khúc từ khi còn rất trẻ. Đã xuất bản một tập thơ gồm 106 bài có tên chung là Dạo Khúc (NXB Hội Nhà Văn). Ông là giáo viên nghèo, nhiều năm sống ở xã Thanh Sơn huyện Định Quán – Đồng Nai.
DẠO KHÚC
• thôi cứ đặt niềm bất hạnh vào nơi chúa đã an bài
khoác cho hồn một manh áo mới
bước vào đời
hát trong nắng mai.
vẫn biết rằng sầu kia chẳng thể nói cùng ai
giữa ngựa xe phố xá đông người
nhưng từng đêm trong vườn khuya vắng lặng
nỗi buồn này ta kể với hàng cây.
đành rằng máu đã ra sông
nước mắt nhân gian hòa chung biển rộng
nhưng thôi cứ để
môi em chìm trong những giọt rượu hồng.
• tôi hỏi người hát dạo mù còn nhớ không một bài ca xưa cũ. trả lời rằng đã làm rơi nơi đó nơi đây, nơi không hình ảnh, không sắc mầu. dư âm còn tiếng gió thổi ngọn cây …
những đêm mưa ma về xin áo giấy.
tôi biết có một linh hồn quanh quất đâu đây, trong căn nhà này. vì mỗi đêm từ quán rượu trở về, qua dãy hành lang tăm tối, tôi vẫn nghe như có như không một tiếng thở dài.
và tôi cũng biết có người sống lặng thầm trong góc khuất hồn tôi.
• khốn khó một đêm đỡ lấy khốn cùng
ngồi xuống dưới chân bức tường tên là tuyệt vọng
đêm ấy mưa rơi một hạt
thế rồi …
mưa đổ nghìn dòng.
sắc mầu một sáng tinh mơ chia tay đôi mắt mù lòa
buổi sáng hôm ấy
những bông hoa tàn từ mùa hạ xưa
hồi sinh …
đẹp thêm lần nữa.
• trong phiên chợ, người ta bán những mảnh gương vỡ, những trái cây tật nguyền và những con sâu co ro nằm trong nước mắt.
ngoài đường phố, những đứa trẻ gầy gò rách rưới đứng xem gã phù thủy đốt giấy ra tiền, gã hề làm trò vẽ mặt, gã hát rong hát rằng đường này đi về đâu em hỡi …
và trên trang giấy của lão già thi sỹ, những câu thơ đau buồn đang tiễn đưa nhau.
• người vấn khăn tang vào đêm vũ hội
nhạc reo như nắng ngời
người đặt niềm tử biệt
trong mầm sống nhỏ nhoi.
sao ta yêu người mãi
cứ yêu hoài …
• giấc mơ là của chung
nên khi chia nhau phải thật công bằng
dù đôi khi mơ chỉ là ác mộng
ác mộng bán buôn cũng phải công bằng.
ai mua ác mộng
đêm mơ người gù lưng gánh gồng ác mộng
tiếng rao hàng nghẹn gió bờ sông.
• chỉ có những kẻ mộng mơ là còn sống sót
sau cơn hồng thủy kinh hồn
hát ca đi trên con thuyền diễm phúc
vinh dự này tôi xin ghé môi hôn.
NGUYỄN QUANG TẤN
Đọc thơ Quang Tấn, đêm khuya, nghe sâu lắng những nỗi buồn !