Nhìn mây trôi vào giấc phù vân – Nguyễn Thanh Hiện

VTH – Cần phải nhắm mắt và quên đi sự trần trụi đang xâm thực để cảm nhận thơ Nguyễn Thanh Hiện…  Mời bạn yêu thơ đọc chùm thơ của nhà thơ Nguyễn Thanh Hiện (Quy Nhơn) cùng vuthanhhoa.net:

  • Vài nét về tác giả:

Nguyễn Thanh Hiện quán làng Nam Tượng, An Nhơn, Bình Định
Cử nhân triết học tây phương, đại học Văn Khoa Sài Gòn
Dạy học, viết văn
Có tác phẩm đăng trên các tuần báo Văn Nghệ Giải Phóng, tuần báo Văn Nghệ, và các trang mạng vanvn.net, vanchuongviet.org, tienve. org, damau.org, diendan.org, sangtao.org, hopluu.net, vanviet.info, vietmessenger.com…

  • Tác phẩm chính:

TIỂU THUYẾT
*Những Tháng Năm Nghiệt Ngã, 1997
* Vật Gia Bảo Của Một Dòng Họ,1999
*Bên Này Trần Gian, 2003
*Trở Lại Xương Quơn, 2007
*Người Đánh Cắp Sự Thật, 2008
*Một Cách Nói Khác Của Niềm
Khao Khát, 2010
*Rốt Cuộc Thì Bọn Họ Là Ai? 2011
*Sau Big Bang, 2012.
*Bạt Mạng Ký Sự, 2013
*Cuộc Chống Trả Thời Gian, 2015
*Khi Nhận Ra Gương Mặt Tồn Tại, 2015

den dau_nhoTĩnh vật

ta viết tặng tháng năm những lời thơ lủng củng
em chớ buồn cứ để cho lá rụng giữa mùa xuân
cứ để cho con còng xe hoài cát biển
cứ để khách lãng du áo bạc màu
ta vẫn ngồi yên giữa miền cố thổ
nhìn mây trôi vào giấc phù vân

2/7/2013

điệp khúc cho một đêm không ngủ

tôi đi giữa mông quạnh của những vì sao đêm, con tắc kè ngủ say, cây vông đồng không biết con tắc kè ngủ dưới chân mình, làng quê không biết tôi đang đi về phía có em,

tôi đi, làng quê đang yên giấc, khẽ dậm bàn chân xuống con đường làng, tôi hát bài hát về cây vông đồng, con tắc kè không nghe tôi hát bài hát về cây vông đồng, cũng không biết tôi đang đi về phía có em,

đồng làng lúa đang ngậm sữa, tôi đi, đất nước những nghìn năm lúa đồng làng ngậm sữa, lũ dế trên đồng làng biết lúc nào im lúc nào thì ca hát, bờ cỏ đồng làng dài theo đất nước nghìn năm, một sớm em về, đi trên bờ cỏ, tôi lấy nón cho em che nắng, lúa đồng làng ngậm sữa nhớ hoài buổi em đi trên bờ cỏ,91

đêm tháng ba, tôi đi, con đường làng không nói gì, khiến tôi nhớ buổi em đến làng tôi, cũng buổi tháng ba, cây vông đồng đang ra bông, đêm, con tắc kè trú ở bộng cây vông đồng kêu váng đồng làng, tôi nói với em là con tắc kè đang đọc những trang sử về nòi giống chúng, em chỉ nghe tôi nói, lặng lẽ nhìn tiếng tắc kè kêu trong đêm,

tôi đi giữa đất nước nghìn năm, bồi hồi ngọn gió khuya, đêm nay con tắc kè không kêu váng đồng làng như hôm em đến, tôi thấy nhớ ánh mắt lặng lẽ của em,

suốt cả đêm, tôi đi, những vì sao trên trời chăm chú nhìn tôi, như có tiếng chân ngựa chạy đằng sau những đám mây trên bầu trời trên đầu, thấy có cổ xe tứ mã, tôi lơ mơ nhận ra một cuộc tình,

suốt cả đêm, tôi đi, vẫn chưa ra khỏi đồng làng,

giã,
6/9/2014

(trong “Những Bài Thơ Viết Cho Ngàn”)

Một khúc nhỏ mùa đông

Kính tặng hết thảy những cơn mưa

mưa làm ướt hết những ngôi sao buổi sớm
những trường đoạn buồn vui theo con lũ trôi ra biển
chỉ còn lại những ký ức ẩm ướt
về những ngày tháng có em
tôi quì xuống chân ngọn gió chướng
và im lặng
xa rồi những cơn mưa cũ

NGUYỄN THANH HIỆN

 

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu