Khi tất cả đều là số một – Hoàng Vũ Thuật

VTH – Vuthanhhoa.net vừa nhận được chùm thơ mới của nhà thơ Hoàng Vũ Thuật cùng lời giới thiệu của nhà thơ đồng hương Đỗ Thành Đồng. Từ lâu vẫn ấn tượng với cách viết tươi trẻ của một nhà thơ “không tuổi” nơi Quảng Bình xa xôi: “anh là lũ mọt/không hơn/thôi thì ném ra ngoài hết sạch/ném tất/trừ/nụ hôn” (HVT). Trân trọng giới thiệu cùng bạn yêu thơ chùm thơ của nhà thơ Hoàng Vũ Thuật:

VTH-HVT2007(1)
Vũ Thanh Hoa và nhà thơ Hoàng Vũ Thuật năm 2007

>> Lập thể – Hoàng Vũ Thuật

  • Đôi dòng về tác giả:

Nhà thơ Hoàng Vũ Thuật sinh năm 1945 tại Lệ Thuỷ, tỉnh Quảng Bình. Ông đã từng đảm nhận các chức trách: Phó ban Biên tập Nhà xuất bản Thuận Hoá, Chủ tịch Phân hội Văn học thuộc Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Bình Trị Thiên, Chủ tịch Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Quảng Bình, Phó ban Văn hoá xã hội Hội đồng Nhân dân tỉnh Quảng Bình, Uỷ viên Ban Văn học Thiếu nhi Hội Nhà văn Việt Nam. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam

  • Tác phẩm đã xuất bản:

– Những bông hoa trên cát (thơ, 1979)
– Thơ viết gửi mùa hạ (thơ, 1984)
– Gửi những ngọn sóng (thơ, 1986)
– Giàn bí đỏ (thơ thiếu nhi, 1987)
– Thế giới bàn tay trái (thơ, 1989)
– Cỏ mùa thu (thơ chọn lọc, 1994)
– Đám mây lơ lửng (thơ, 2000; tái bản bổ sung phần Dư luận, 2003)
– Tháp nghiêng (thơ, 2003)
– Ngôi nhà cỏ (thơ, 2010)
– Màu (thơ, 2010)
– Mùi (thơ, 2014)
– Văn chương tìm và gặp (lý luận phê bình, 2008)

  • Giải thưởng:

– Giải thưởng văn học nghệ thuật Bình Trị Thiên (1976-1984), Bông Sen Trắng (1984-1988).
– Giải thưởng cuộc thi thơ văn “Quyền trẻ em” do Viện Khoa học giáo dục Việt Nam và Radda Barnen tổ chức.
– Giải thưởng cuộc thi thơ báo Văn Nghệ (1981-1982; 1995).
– Giải thưởng tạp chí Văn Nghệ Quân Đội (1998-1999)
– Tặng thưởng Hội Nhà văn Việt Nam năm 2004 cho tập thơ Tháp nghiêng.
– Giải thưởng Lưu Trọng Lư (2001-2005-2010)

NHỮNG VẦNG TRĂNG VÀ NHỮNG THÁNG GIÊNG KỲ ẢO QUA THƠ HOÀNG VŨ THUẬT

LGT: “Trăng và tháng giêng-tháng đầu tiên của mùa xuân luôn là nguồn cảm hứng sáng tạo xưa nay trong tâm hồn các nhà thơ. Nhưng mỗi nhà thơ tìm cho mình một lối khác lạ. Hoàng Vũ Thuật cũng thế, sắc thái biểu cảm trong thơ ông chuyển hóa rất kỳ ảo. Trăng đấy, tháng giêng đấy, nhưng hiện thân của nó không còn là nó nữa. Ta bắt gặp ở đây một vầng trăng “thiên cổ”, “hiền thục”, trăng “khâm liệm”…và một tháng giêng “luân hồi”, tháng giêng của “cuộc chiến sáng tạo”, bình dị “thõng mười chiếc rễ vào đất”, “khuyên cho một kiếp người”. Giữa trăng và tháng giêng có mối liên hệ gắn kết chặt chẽ nhưng cũng mơ màng… Thơ ông rất ảo mà rất thực.”

ĐỖ THÀNH ĐỒNG

vu nhu hai3Trăng Sơn Đoòng (*)

Ôi tiếng đàn mưa rơi mưa rơi
anh uống khát khao dưới trời
Sơn Đoòng chơi vơi hương thơm đôi môi
nụ hôn xa vời ngập ngừng sương trôi

trong trẻo vầng trăng đêm nay
vườn địa đàng võng ru tầng mây
giọt nước miệt mài thời gian dâng đầy
anh và em trinh nguyên vòng tay

đá gõ lên âm thanh cổ xưa
mà anh nghe nhịp điệu như vừa
lá rơi một chiếc mỏng thưa
vành nón nghiêng nghiêng che trưa

em nàng tiên năm trăm nghìn năm qua
tà áo thanh tao dáng mượt mà
đôi ngọc nhú lên vòm ngực diết da
long lanh kiêu sa sơn hà

anh tìm em ngôi sao sau rừng cây
gió uốn Ngân Hà trắng bay
thiên thần ngủ lòng đắm say
cánh đồng trần gian xanh ngất ngây.

_______
(*) Một trong những hang động đẹp nhất thế giới
vừa mới phát hiện ở Quảng Bình

Động Phong Nha

Phong Nha mây kết ngẩn ngơ
Chim kêu líu ríu, nắng lùa gương soi
Sông Son dải lụa ngang trời
Bay qua vạn thuở, xa vời muôn sau
Không gian ai tạc nên lầu
Thời gian ai bắc nhịp cầu tinh khôi
Hoa quên tàn, lá quên rơi
Cung sương từng giọt đàn trôi lòng hồ
Ta lên thềm đất hoang sơ
Cao cao gió hú, lơ thơ nỗi buồn
Mơ hồ chuông gõ thinh không
Nhân tình bao kiếp chờ mong nhân tình
Lối trần chín bậc chênh vênh
Thuyền qua Hang Tối lênh đênh mịt mùng
Hão huyền là chốn Hoàng Cung
Cho hồn lạc giữa vô cùng Động Tiên
Trăng nguồn một đĩa vừa lên
Nửa chìm thiên cổ nửa nghiêng đường về

Phong Nha, hai tiếng thầm thì
Bồng Lai đá dựng xanh rì ngàn xanh
Rùa dâng ngọc kiếm long lanh
Ai dâng non nước cho thành nước non.

Vầng trăng hiền thục

Đây vầng trăng. Đám mây cổ
lang thang nét hoa văn. Và gió
và gương mặt hiền thục hiện về
mùa thu bỏ quên đôi guốc đỏ

con đường chơ vơ. Lá đổ. Và
niềm đau xanh đẫm. Ngày qua
trên mỗi cành cây khô gãy
bao hạt mưa xưa vỡ oà

nhưng vầng trăng. Vầng trăng hiền thục
mày cong liễu sáng. Và ta
cùng cơn mưa. Thao thức
hằng đêm từng giọt lệ nhoà

người ơi. Người hay trăng muộn
mọc xế góc đời ta đây
ta mong manh. Và ta lơ lửng
vô hồn giữa những đám mây.

Cây trần gian13

Vầng trăng đêm nay không ngủ
lung linh sau gốc đại hiện về
và quá khứ chợt hiện về một thuở

những giọt lệ từ lâu quên chảy
giờ theo cùng ánh sáng hoà tan
ta vô vi trong khói hương cầu nguyện

nàng lơ đãng nàng không nhận thấy
niềm vui sinh với nỗi đau
trên cây trần gian mùa lá vỡ

nàng lơ đãng nàng không nhìn rõ
vòng luân hồi xô đẩy đêm nay
ta chỉ là linh hồn cây cỏ

ta muốn ngừng hơi thở sau cùng
để ánh sáng vầng trăng khâm liệm
chôn đời ta dưới gốc trần gian.

Mùa Phật Đản, 2540

Số một

Anh đứng yên
khi em quay gót
căn phòng giống chiếc lồng
cánh áo màu vàng-đám mây lạ phương bắc
vương ngoài kia trên tóc diệp liễu
buồn

còn gì nữa không
khi tất cả đều số một
ngôi nhà
lối mòn
bờ giếng
con mèo hoang ngái ngủ
không thể nhân thành đôi

mưa rơi từng
hạt một
giông thảng thốt từng
cơn
anh biết trái tim mình
chật hẹp
giữ sao nổi hình em

qua Nguyên Tiêu một ngày
vòng luân hồi không hề ngưng lại
cuộc sống sáo mòn
phát ngấy
rút từng giọt máu âm thầm

vùi đầu mệt mề công việc
anh là lũ mọt
không hơn
thôi thì ném ra ngoài hết sạch
ném tất
trừ
nụ hôn.

aodaiATháng giêng

Trong suơng mù tháng giêng
tấm nhung chiều
đẫm ướt
cách mười bước không nhìn thấy nhau
anh thấy em
quay lại

chúng ta
hai cánh buồm dầu dãi
những người yêu nhau ra đi từ lâu
họ tìm hạnh phúc nơi khác
bài thơ hôm trước viết chưa xong
bỏ dở chừng
anh chép lên màn sương trắng
giữa những hàng cây trùng phùng

vắng lặng
như chiều vắng lặng
chỉ nghe hơi thở tiếng em giải bày
mầm cây tách vỏ tìm thế giới mới
chỗ chúng mình chờ đợi đây

đã lâu anh không biết tình yêu
con người đánh nhau
chiến tranh thường nhật
chẳng ai tự lột xác mình
như người ta nhắc
họ cho thơ anh khó hiểu vì không biết tung hô

nhưng luật đất trời sao mà đảo ngược
thiên nhiên lừa dối ai đâu
trong cuộc chiến sáng tạo
tháng giêng
luôn
đứng đầu.

Ba giờ chiều tháng giêng ngày mười

   *Cho sinh nhật của tôi

Thõng mười chiếc rễ vào cát
mười chiếc lá hé mở mỏ chim non
vào lúc ba giờ chiều tháng giêng
ngày mười

sự sống chìm sâu tảng đá
bất động triệu năm
quanh tảng đá những bông trinh hương biến mất
rồi bật dậy
như khi chưa tảng đá

sông bắt đầu chảy qua huyết quản
mặt trời mọc nơi đáy ngực
rừng cổ điển lót thảm dưới lưng
biển cuộn mình vỏ ốc

ba giờ chiều tháng giêng
ngày mười.

Nguyên tiêu

Em khuyên lên mặt cát
vòng tròn nguyên thủy
tròn như trái cấm
tròn như rằm trăng

anh hạt bụi lạc ngoài trái đất
neo vào bờ bến hư vô
hạnh phúc chôn nơi thiên hà chết
biển cả rối bời trái tim khô

thức giấc sau nghìn năm
anh là cỏ dưới gót chân tiền sử
vệt phù vân trên núi cổ xưa
giọt nước lang thang chiều mưa

cái vòng tròn trên cát
cái vòng tròn quả trứng
khuyên cho một kiếp người
cái vòng tròn nguyên tiêu.

HOÀNG VŨ THUẬT

 

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu