Tôi thấy những hạt mầm trừng mắt dưới cỏ gai – Khaly Chàm

VTH – Thơ Khaly Chàm không dễ đọc nếu như muốn nhanh thuộc, nhanh hiểu theo kiểu thơ facebook hay thơ blog. Nhận định về thơ anh cũng không dễ bởi có thể sẽ thiếu hoặc sẽ thừa. Có một chắc chắn rằng người đọc thơ Khaly Chàm cần đọc chậm để suy tưởng và trải nghiệm. Mời bạn đọc chùm thơ Khaly Chàm với vuthanhhoa.net:

  • Vài nét về tác giả
KhalyCham
Nhà thơ Khaly Chàm

Khaly Chàm sinh ra và lớn lên tại Sài Gòn
nguyên quán: biên giới Đồng bằng Nam bộ
trú quán: Phường 3 Tx TN – Việt Nam
hiện nay: không tham gia tổ chức, hội đoàn, cơ quan…
trước 75: đi lính Sài Gòn, viết văn, thơ cho các báo trong nước
sau 75: thuộc diện kinh tế mới, đến năm 95 viết lại cho đến ngày hôm nay.
bài viết đăng các website trong & ngoài nước
tác phẩm đã in: đi về phía mặt trời (2006), phù sa của gió (2007, in chung).
năm 2008 sẽ xuất bản: thơ sáu tám tình khúc tặng bạn bè

CHỢT NGHĨ VỀ SỢI TÓC

gió không ngừng đuổi mây trôi tám hướng
tóc xanh bay ta dõi mắt biệt mù
những hạt nắng dễ chừng như giọt lạnh
chạy kiếm tìm chạm mặt cõi hoang vu
em đã cột đời ta bằng sợi tóc
thủy chung ơi, hai chữ thật như đùa
hãy giấu lệ vào tim xin đừng khóc !
với thời gian… đành chấp nhận cuộc thua
em yêu hỡi, thấy gì trong dáng lửa ?
chút tàn tro cũng ấm chỗ ta nằm
là hạt bụi suốt một đời luân lạc
xin đừng buồn sợi tóc bạc trăm năm
bờ sinh, tử ta căng ngang sợi tóc
chơi đánh đu nhìn xuống vực âm hồn
quen thuộc quá, từng hồi vang tiếng hú
ta biết rồi. Đến lúc mỏi tay buông

HOA HỒ NGHI TRÊN CÀNH HUYỄN ẢO

một đoá hoa hồ nghi
xin kính dâng cuộc đời này
linh hồn tôi đánh đu trên cành huyễn ảo
những con chim gãy cánh không thể bay đi
tiếng hót não lòng thê thiết
mộng đã tàn phai…
tại sao bóng cứ nhìn hình hai tay bấu víu vào hư không?
tôi thấy những hạt mầm trừng mắt dưới cỏ gai
sỏi đá khóc chờ trắng ngày quỷ ám
thời gian cháy bùng thành ngọn lửa màu xám
dường như cát bụi thức dậy và gọi tên người
xin em đừng phán xét
một khi tôi ngất ngưởng
dường như là lúc tôi thấy
máu ứa ra từ những lỗ đinh ngàn năm sâu hoắm
tôi nghe được trong lòng đất tiếng cựa mình đang khóc
chân lý nào hy vọng với bình an [?]

xin em đừng hỏi: thơ với thẩn là gì?
chính là một cõi trú điêu tàn tôi trú thân trong đó
trên cành huyễn ảo hoa hồ nghi đen thẫm
cầu vồng phía chân trời dòng thơ chảy tràn
tôi đang nhảy múa với bóng chờ ngày lai sinh

TN, tháng 6/2010

CUỐI CÙNG TRONG Ý TƯỞNG

hy vọng đã vỗ cánh biệt tăm
niềm tin thoi thóp trước những thảm kịch phơi bày
lòng trắc ẩn đang bị bóp nghẹt
nhưng luôn được con người sơn mài thực tế
ở một nơi chốn nào đó mặt trời trốn ngủ
hãy thử chạm môi vào bộ mặt màu đất rỉ sét
ta sẽ nghe rõ lời thì thầm thứ ngôn ngữ trấn an
ngã ba ngã tư đường náo nhiệt
lũ cô hồn chửi bới văng tục
cố giành giật những hình nộm hợm hĩnh dị dạng
giấy tiền âm phủ dật dờ chờ uống những giọt sương khuya
bóng đêm trần truồng hình thái cuồng yêu ngạ quỷ
gió hoang mù loà choàng ôm cơn mơ ve vuốt
nụ hôn vội vàng rụng xuống bước chân vang lên những âm
sắc lạnh câm
trên bầu trời vầng trăng khuyết treo nghiêng
những gam màu ánh sáng rơi nhanh vụn vỡ
ta theo tiếng hát ma mị đi về cõi xa xăm
bắt gặp bóng hình sương khói chập chờn hư ảo
cuối cùng chợt biết được thời gian
ban cho ta ngày tháng lụi tàn và cũng vừa kết liễu…

TN 3/2011

SỰ HÀNG PHỤC Ý TƯỞNG

bất biến vòng quay
phủ dụ ánh sáng rực rỡ
tạp nhiễm tần số âm thanh
ma lực ảnh hình huyễn hoặc
đẳng cấp thành phố
những con thuồng luồng rên rỉ dưới chân
kiểu mẫu xa lộ rập khuôn đầy gió nắng và bụi khói
nơi trú ẩn hoài nghi lòng man trá rụng xuống tiếng vỗ cánh
sự hàng phục trước ý tưởng
tôi đã phiên bản ra tôi/một gã đàn ông
ghép vào đời em/người đàn bà đức hạnh?
với thói tật mơ màng/tôi uống cạn dòng sữa thi ca
trước sự phản ứng của chùm kí ức
hoài niệm như bọt bóng bay/mất hút
mặt trời thức dậy bên bờ dấu tích
vọng về lời u trầm của đá tự thuở ngàn năm
gương mặt màu đất được pha trộn lạ lùng bỗng loé sáng đốm lân tinh
tôi chạy tìm tôi nhập nhoè ảo ảnh
em/vị thánh nữ khả kính
mang đến ngày phục sinh toàn nguyên tín điều cứu rỗi
bắt đầu một ngày mới tinh khôi
có thể nào tôi mãi loanh quanh giữa mơ hồ quá khứ [?]

198ẨN DỤ ĐÊM

không thể nào tái hiện lại giấc mơ
hãy níu giữ câu thơ lang thang ngoài ý niệm
ngọn gió hoang vu luôn nghi ngờ thời tiết
bầy đom đóm lập lòe ảo giác phía bóng mưa

tâm tưởng treo ngoài hốc mắt mãi đung đưa
chúng ta đánh mất biết bao điều dự cảm
bàn tay nâng niu nỗi buồn nhú mầm thể nghiệm
con chữ ngửa mặt lặng im thở ra lắm khói hình

em đổ tro bụi thời gian xuống đáy vực tâm linh
nghe niềm tin chảy ngược vào tim ngộ độc
chiếc lưỡi của đêm liếm từng tiếng nấc
những đóa hồng ứa máu gục chết trước thềm rêu

thắp lên mặt người lóe sáng chuỗi âm thanh
cái chớp mắt được tưởng niệm theo từng ví dụ
dường như mùi hương tình yêu tìm đường bay di trú
giấc mơ… chợt quay về bật khóc giữa trang thơ!

Sài Gòn đêm 10/2014

VUI BUỒN RONG CHƠI

đất trời xoay chuyển huyền nhiên
tiền sinh vô lượng – an thiền vô ngôn
bên đời ai dựng mồ chôn
cả cười khinh mạn vui buồn rong chơi

KHALY CHÀM

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu