Sáng soi gương mây trắng rụng quanh đầu – Trương Đình Phượng

VTH – Tác giả Trương Đình Phượng vừa gửi chùm thơ của anh đến vuthanhhoa.net, xin giới thiệu cùng bạn yêu thơ:

  • Vài dòng về tác giả:

    PTD
    Tác giả Trương Đình Phượng

Trương Đình Phượng
Sinh năm 1984

Đã theo học du lichHiện sống tại Khối 3, cầu giát , Quỳnh Lưu, Nghệ An, Việt Nam

HÃY CÚI XUỐNG ĐỂ THẤY MÌNH BÉ NHỎ

Sao cứ phải cố trèo lên đỉnh núi
ôm mặt trời và hái những vì sao
hãy cúi xuống để thấy mình bé nhỏ
chiếc xe đời trôi mãi bến mù khơi
hãy cúi xuống nghe cỏ gầy nằm hát
khúc vô thường năm tháng cứ đầy vơi
chiều mằn muộn con gió tràn ngõ tối
xác thời gian queo quắt giữa môi buồn
mùa thu tới không một lời dự báo
sáng soi gương mây trắng rụng quanh đầu
vườn mộng mị loài chim vui bặt bóng
nhánh ưu phiền trĩu nặng trái mồ côi
hãy cúi xuống nghe lời sông bé nhỏ
trôi cạn đời biển rộng vẫn hoài xa
sao cứ phải cố trèo lên đỉnh dốc
ôm mặt trời và hái những vì sao
hãy cúi xuống để thấy mình bé nhỏ
bàn tay gầy quờ quạng níu chiêm bao

VƯỜN TÌNH ÁI PHAI RỒI HƯƠNG TRINH BẠCH

Không còn những đêm ngà
để những nỗi buồn như cẩm thạch
đã xa rồi bàn tay huyết dụ
để trái tim mất ngủ đêm hường…
miền nhớ bây giờ rạc rượi
đến nụ cười cũng hóa đá trên môi
cơn mưa mùa cũ không thể giữ màu xanh tới mùa sau
nên vườn tình ái cứ ruỗng dần tinh vị
đám cỏ vô ưu
chết theo chiều ly ngộ
đám mây xám về đắp mộ
xác vầng trăng hẹn ướp bằng hóa chất lãng phai
những giấc mơ trinh bạch không còn !!

124XIN SỐNG TRỌN MỘT NGÀY KHÔNG BÃO TỐ

Neo những giấc mơ vào gió
chiều hồn nhiên rơi
phía cuối chân trời là mùa xuân
nơi những mầm non tin yêu tách vỏ
phía cuối con đường là bình yên
nơi nụ hôn và bàn tay kỳ ngộ
cớ gì em phải dối lòng giữa một ngày như thế
mặt trời lạc theo chiêm bao vào đêm
lũ lá căng những vòm ngực rộng
chờ mưa về ban phước…
cớ gì không dốc men vào chiếc cốc trái tim
và khướt say một lần
gạt bỏ những sắc màu của ngày mai úa héo
ngã hồn vào nhau em ơi
mở mở ra bức mật thư tình ái …
cho trọn vẹn một ngày tuyệt đích yêu thương !

TÔI THẤY BÌNH MINH TRONG HỒN NHỎ

Tôi thấy bông hoa nhỏ
mọc lên từ tảng đá
và trên nhánh cây khô
choàng trở mình sắc lá
tôi thấy trên vai rừng
một vầng dương chói rạng
một ngôi sao rực sáng
cuối con đường xa lơ
tôi thấy trong tim mình
từ tro tàn một thưở
ai thổi bùng bếp lửa
xua đêm mù ! Bình minh

TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu