VTH – Bài thơ viết đã khá lâu, sáng chủ nhật đẹp trời không hiểu sao lại nhớ ra, đọc lại… Có lẽ vì một mùa thu nữa vừa sang?
RU CON MỘT MÌNH
À ơi… con hãy ngủ
Lời mẹ ru dịu dàng
À ơi… con bé bỏng
Lời mẹ ru mênh mang
Ru một nửa vầng trăng
À ơi… con bướm trắng
Ru giọt mưa trĩu nặng
Ru giọt nắng nhẹ tênh
Ru nỗi buồn lênh đênh
À ơi…nhành rau đắng
Ba con mãi đi vắng
Mẹ ru con một mình
À ơi… mẹ ru mình
Hình như ngoài cửa vô tình thu sang….
27.8.2007
VŨ THANH HOA
Tiếng thở dài, nhẹ hơn thời gian, lạnh hơn gió biển
Chủ nhật hôm nay đâu có đẹp trời?
Mây trĩu nặng.
Tai nương nước giọt mái nhà
Nghe trời nằng nặng, nghe ta buồn buồn
(Huy Cận)
Chưa có mưa, nếu có mưa thì chắc chắn sẽ nghe “nước giọt mái nhà”.
Dịu dàng. Thật dịu dàng.