ANH ĐỪNG NÓI GÌ
mình nằm bên nhau
anh đừng nói gì
em nghe lá thong thả rơi
những vì sao lim dim phía sương mờ
hạt mầm hân hoan tách vỏ
mây lơ ngơ lạc
mưa
ngọt ngào
mưa
cổ tích đẹp thế này
chiêm bao đẹp thế này
thiên đường đẹp thế này
anh đẹp thế này
em khóc em cười
em ngủ em thức
em mơ em tỉnh
em không biết nữa
em không nhớ nữa
em không thiết nữa
anh đừng nói gì
đêm đã qua
mùa đã qua
trăm năm đã qua
5.5.2014
Vũ Thanh Hoa
Thưa chị Vũ Thanh Hoa!
“Anh đừng nói gì” là bài thơ mới, tình cảm và gợi. Tuy chỉ là một bạn đọc vuthanhhoa.net, mình nghĩ, nên chăng khổ thơ thứ 2 gọn lại, chỉ cần 3 câu:
“Nghe lá thong thả rơi
“Những vì sao lim dim phí sương mờ
Hạt mầm hân hoan tách vỏ…”
“Em nghe lá thong thả rơi”. Từ nhân xưng “Em” cụ thể quá. Chả lẽ chàng trai không nghe, không thấy như… “Em”! Nếu thế, chả nên phung phí về người này.
Khổ 2 ngắt ở đó, chuyển đoạn vào các khổ nối tiếp làm cho thi điệu, không gian, thi ảnh gợi và mở ra hơn chăng?
Chỉ là ý kiến cá nhân. Mong được thông cảm!