Những gái quê tắm mùa hạ chưa chồng – Nguyễn Đức Phú Thọ

VTH – Suy tưởng, trăn trở cùng hơi thở đương đại nhưng thơ Nguyễn Đức Phú Thọ không quá hà khắc, ráo lạnh mà vẫn dịu dàng, sâu lắng, mênh mang như dư vị của miền đồng bằng Sông Cửu Long nơi anh đang sinh sống… Mời bạn yêu thơ đọc chùm thơ của Nguyễn Đức Phú Thọ vừa gửi vuthanhhoa.net:

  • Vài nét về tác giả:
Nhà thơ Nguyễn Đức Phú Thọ

NGUYỄN ĐỨC PHÚ THỌ
Sinh ngày: 09/09/1989
Nguyên quán: Đà Nẵng
Hiện sống tại Long Xuyên.
Giải thưởng VH: Báo Mực Tím, Hoa Học Trò, Bút Hoa, Thơ Bút Mới – báo Tuổi Trẻ…
Đã in: Nỗi buồn đập cánh (Thơ, 2011)

Bài ru đêm

Đêm mùa hè đổ mịn như sương
nhà trọ ven đường
đã dừng lại sau một vòng tin nhắn
những dây leo xòa vào đêm
thả xuống
nàng tất tả tìm chàng
quanh hành lang tối
sáu ngày dồn nụ hôn môi
bạc hà mùi ẩm trôi qua lưỡi, nàng tước
chầm chậm, chầm chậm
nhả hương
thoai thoải vòng ôm chàng
thiên đường
bao chứa chất dâng lên tít tắp
khe khẽ sáng mắt mở phố đèn vàng
ô vôi cửa
sáu giờ ba mươi phút
– chàng nói
tóc nàng trôi như sóng
theo chàng vượt đại dương đêm
và ngút sâu bọt biển
và choáng ngợp rong rêu
và ấm nồng chấp chới
đêm mùa hè rớt rơi nóng rứt
đêm mùa hè trắng mịn
da nàng trắng, và tuyết
chuyển động dưới da nâu, và chàng
niềm hạnh phúc lên men
bóng nhẵn
sáu ngày tụ sóng tràn bờ

Ôm nhau theo bềnh bồng giấc mơ
nàng rũ bỏ chiếc áo yêu Định Kiến
và vứt đi những sức trang Đức Hạnh
mong manh
như pha lê
để lịm vào giấc mơ chàng
cơn sóng sánh buổi ngàn năm tủi
yêu đương trôi quên địa đàng
đắm đuối rung ngực chàng
khe khẽ
gọi mắt vượt tầm mắt
thời gian chao đảo phía xa khơi
chàng – thủy thủ dong buồm
và nàng – tiên cá
và ru hoan
và nhịp nhịp
thủy triều

Trăng mùa hạ
(Cho N.)

Dưới ánh trăng mùa hạ
Em soi bầu ngực vào gương, nước sông chảy theo đêm lênh láng, hương cau trôi ngần ngật trước thềm.
Mẹ bảo: Nhúm cau như nhúm ngực, trai làng chẳng biết cau thơm
Cha lên phố mẹ mòn trông tháng ngày đằng đẵng…

Dưới ánh trăng mùa hạ
Đom đóm về thắp lửa ven sông, hoa dâm bụt thắp đèn lồng trước cửa.
Đêm đồng nội, thắp một cơn mưa nhỏ
Những gái quê tắm mùa hạ chưa chồng
Đuổi theo trăng
Trăng tan vào mênh mông…

Cỏ trắng

vô vàn cánh trắng rạp mình
thẳm sâu
ngàn cánh đêm thức dậy
ta rời đi
hay đứng đấy
mà đôi mắt buồn
người đâu?
không lời hò hẹn
không một vết thương
điều gì đó đã úa nhàu
và điều gì đó đã tan đi vội vã
hoa thì ở lại
người xa…
trong màu nắng nhạt
gọi thẳm sâu bao la
ta đắng lòng chợt biết
thêm một lần tay với
thêm một lần người qua

tình như đồng cỏ trắng
trắng bời bời trong ta…

Nguyễn Đức Phú Thọ

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu