Lấp lánh

từ lâu em chỉ tin cánh hoa nở rồi khép
mùa qua đêm úa tàn
đợi con chim nhỏ bay và rơi trong bão
câu thơ buồn như tiếng rao đêm

ở một nơi anh cũng tỉ mẩn nhặt những mảnh vỡ
đớn đau máu rỏ
cay đắng chắp nối
vết sẹo dịu dàng trên những cánh hoa

anh bước lạc ra ngoài vũ trụ
lặng im nghe những con rối hát
lặng im nghe những con rối khóc
đau đớn mỉm cười

em đeo những hạt cô đơn
anh nhìn thấy chúng lấp lánh
vì em gắn chúng từ những mảnh vỡ
khi mọi người còn đang ngủ

ở một nơi bên ngoài vũ trụ
em đang thức
kết chuỗi cô đơn từ những giọt nước mắt
nhớ anh

  • Viết sau Ngày Tình nhân

16.2.2013
Vũ Thanh Hoa

4 comments

  1. Hai tinh tú “ở hai đầu nỗi nhớ”
    Lấp lánh tình yêu trên đường sức điện trường
    Như điện tích bay về nơi mong đợi
    Điện môi này chan chứa vạn yêu thương …

    hơ hơ…mình làm thơ mà mình không hiểu, nói chi ai!
    18/02/213
    VTN

  2. Hai tinh tú “ở hai đầu nỗi nhớ”
    Lấp lánh tình yêu trên đường sức điện trường
    Như điện tích bay về nơi mong đợi
    Điện môi này chan chứa vạn yêu thương …

    hơ hơ…mình làm thơ mà mình không hiểu, nói chi ai!
    18/02/2013
    VTN

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu