em đi
qua rất nhiều ngôi nhà
đánh rơi hạt mầm bên cửa
những dấu chân rón rén
những cuộc tình không bấm chuông
em đi
tiếng chim rụng mồ côi xác lá
tia nắng gẫy đôi trên mặt gương sáng lóa
giấc mơ thấp thoáng đồi mồi
em đi
con đường dẫn về hoang mạc
mang theo năng lượng của sự lặng im
và quyền uy của gió
em đi
bỡn cợt mùa trên tóc
xanh đỏ phiên bản nụ cười
trắng đen nỗi buồn thuần hóa
em đi
thức giấc những hạt mầm
dẫu bậc tam cấp cuối cùng
vấp ngã
25.12.2012
Vũ Thanh Hoa
” Em đi áo mỏng buông hờn tuổi
Giòng lệ thơ ngây có dạt dào ”
(Quang Dũng)
em đi
không đếm bước mình
đã qua những bậc thang không định trước
không cần vịn ???
Hi hi, vịn không cẩn thận trúng tay nắm dởm “made in China” còn ngã đau hơn, anh Ngọc Bái ạ!