VTH – Châu Hoài Thanh, một trong số ít nữ nhà thơ của Hội VHNT Tỉnh BRVT vừa gửi vuthanhhoa.net chùm thơ mới nhất của chị. Mời bạn yêu thơ đọc trong ngày 20/10 nhé:
>>Tóc dài trót gửi miền yêu – Châu Hoài Thanh
>>Chênh vênh em bảy sắc cầu vồng – Châu Hoài Thanh
>>Con ve buồn quên cả tiếng rao trưa – Châu Hoài Thanh
Lòng người như nước giếng khơi
Gàu sòng vục xuống bời bời tháng năm
Nhớ thương giọt đứng giọt nằm
Mà nghe đáu đáu xa xăm gọi về
Tháng đầy ngày cũng hả hê
Hai vai cõng nắng lối về còn xa
Ngõ làng chân bước vừa qua
Rưng rưng sợi tóc nhạt nhòa khói sương
Ba mươi năm những yêu thương
Đông Hà – Quảng Trị – Hiền Lương mặn mà
Vĩnh Linh lũy thép quê nhà
Tiêu thơm khoai ngọt nuôi ta từng ngày
Bến Hải ơi! Nhớ mà say
Câu ca Vĩnh Thái ớt cay mà tình
Đất người thưở ấy khai sinh
Giếng làng, ao cá sân đình còn không…
Yêu thương xin gửi giữa dòng
Mấy câu lục bát cho lòng thảnh thơi
Bềnh bồng khúc hát đầy vơi
Hẹn rồi trở lại ngày ngời ngợi xa.
GIẤC MƠ CỎ DẠI
Trong giấc mơ cỏ dại
Mẹ gánh một đầu Bến Hải
Đưa con đi tản cư
Cha bám đất giữ làng
Quyết đào hầm đánh giặc
Con bé thơ – làm sao hiểu được
Chiến tranh là chia cắt đau thương
Cầu Hiền Lương kẻ thương người nhớ
Lỡ mái chèo ai rẽ nước dòng hương
Hơn ba mươi năm
Cầu Hiền Lương nối đôi bờ Nam Bắc
Lúa đã xanh hai phía bến bờ
Kìa Bến Hải – O lái đò chở gió
Thả câu hò hờ hững trên sông
Bên thềm nắng mẹ nhai trầu bỏm bẻm
Nhớ chợ Cùa ngày trước mẹ qua
Hồ Xá vặn mình chuyển hướng
Cửa Tùng đón khách thập phương
Cầu Cửa Việt nối hai miền thương nhớ
Bên lở bên bồi chia sẻ cùng nhau
Ngày tháng đổi màu
Con vẫn mơ
Giấc mơ có cánh buồm
Đợi gió…
3-2012
LÊN PHỐ
Đi qua phố mới
Thành phố mím môi
vệt son còn lấm lem bùn đất
ngỡ ngàng
những đứa trẻ nứt ra từ gốc rạ
giấc mơ nhuộm màu khói bếp
người đàn bà nhớ tiếng lửa reo
người đàn ông thèm ấm chè xanh buổi sớm
Chếnh choáng cơn say
làng lên phố
Lên phố
những ngôi nhà phình to
trống rỗng
mặt người ngổn ngang tiềm thức
chắp vá những tiếng cười
nỗi buồn rơi lãng đãng…
Lên phố
bé mặc áo mới
bé đi dép mới
chẳng còn vệt bùn non
chỉ thương chiếc diều con
phố ru ngủ giấc mơ chinh phục
Đi qua phố mới
gió giật ngược chân trời
mây xé toạc đường cày làng cũ
rách nát ký ức…
Vỡ òa giữa cánh đồng hoang…
21-6-2012
ĐỢI CON
Thời gian rủ một bóng chiều
Lom khom nhặt nắng bên thềm lá rơi
Chợ xa rao bán nụ cười
Ruộng gần lay lắt một thời bùn non
Giấc mơ no dạ chưa tròn
Mà nghe đất thở mỏi mòn mùa đi
Giấu đêm vạt áo thầm thì
Ngày thăm thẳm ướt mong gì nắng lên
Cha thì đất đã gọi tên
Hắt hiu một bóng người bên hiên nhà
Cuối ngày ghé mắt trông ra
Đứa con mấy độ non xa chưa về
Bưởi kia chín đã hả hê
Quả na căng nụ quả lê cũng vừa
Bấm tay mà đếm ngày mưa
Trời thong dong nắng ngõ thừa lối đi
Ra giêng mới đó xuân thì
Ngày đông đã tới trách gì tháng năm…
CÕNG CHỮ MÙA THI
Sương núi rớt xuống bàn tay
Buôn làng tiếng gà thổn thức
Chợt nghe râm ran lồng ngực
Chày khuya đã gọi mùa về
Tháng năm nhọc nhằn tất bật
Bài thi ngửa sấp bàn tay
Hoàng hôn nhuộm màu tím đỏ
Giấc mơ mải miết đi về
Một hành trình đo bằng con số
Nỗi lo tính bằng dấu cộng
Hy vọng theo cấp số nhân
Mùa vui phép chia san sẻ
Có một hành trình khép lại
Và một hành trình mở ra
Giấc mơ còn leo ngược dốc
Đơn độc một dấu chân trần
Chân đi qua nhiều phố thị
Chẳng quên mùa trăng lưng đồi
Có cô học trò bé nhỏ
Mùa thi cõng chữ về xuôi…
Châu Hoài Thanh