Trái đất quá rộng để chúng mình gặp gỡ…

Vũ Thanh Hoa ngày 12-7-2012

Trái đất

trái đất quá chật để giấu nỗi buồn
giấu những tạp thanh ngoài song cửa
giấu lỗi lầm bé mọn
giấu niềm vui riêng tư
người nhốt bên người bên người bên người
sơ sểnh
chậm chân
lỡ tay
mất chỗ
chẳng có con tàu nào chờ đợi
đông đúc sân ga
thất lạc cả bóng mình
giấc mơ vụt bay qua sợi tóc ngày
ngoảnh lại
trăm năm
trắng phớ
trái đất quá rộng để chúng mình gặp gỡ
giấu một đêm trọn vẹn
bên nhau
7.6.2011
Vũ Thanh Hoa
 

LỜI BÌNH CỦA VÂN ĐÌNH HÙNG:

Trái đất treo trên cành Thiên hà. Đã thành trái mà vẫn có hoa. Hoa nở trên nó, những đám thạch thảo thơm bâng quơ. Khái niệm cây trái ấy làm cho chúng nhỏ xinh trong liên tưởng, trong trường thơ của nhà thơ nữ miệt biển.

Con người hiện hữu trên trái đất lại được phóng to theo quy luật ảo ảnh qua thấu kính lồi, trái đất kia lại nhìn qua thấu kính lõm. Thế là chật… quá chật. Những chiêm nghiệm trong cách nhìn ấy mới hiển hiện cặp đôi chữ bâng quơ thơm theo đám thạch thảo kia. Thử điểm lại: sơ sểnh, chậm chân, lỡ tay, mất chỗ. Ngoảnh lại, trăm năm, trắng phớ… bên nhau. Theo triền chữ này, cái tứ thơ buồn kia mới có bạn đồng hành.

Những thứ cần cất giấu sao mà nhiều thế. Nhiều đến mức trái đất này không đủ chỗ lưu giữ chúng. Hay nỗi buồn, tạp thanh, lỗi lầm, niềm vui đan chen, nhiều tới mức không thể kiểm soát. Cái ngụ ý mở bài thơ để có lý khi đọc khổ cuối, chữ cuối. Khúc cuối, trái đất lại quá rộng để giấu một đêm trọn vẹn. Trọn vẹn bên nhau. Nhỏ nhoi vậy mà cũng không được. Lúc này, cái nhìn lại ngược với khổ đầu: người qua thấu kính lõm, trái đất qua thấu kính lồi.
Bện hai khổ thơ đầu cuối thành bím thơ như bím tóc. Lọn tóc học trò thơ ngây ngày trước với vẻ đẹp sơ sinh. Thì bỗng thấy ẩn trong bím thơ kia một sân ga, một sân bay. Sân ga không có con tàu nào chờ đợi, gọi mời. Sân bay vương sợi tóc ngày, giấc mơ không hạ cánh. Những giấc mơ cứ vùn vụt bay nhằm mãi tận đâu, bất tận. Lưu ảnh rỗng. Thất lạc bóng. Thoắt đã trắng phớ… trăm năm. Cứ mải mê trôi theo hai bím thơ xoắn quện này, thời gian thật ngắn. Ngắn như khái niệm của nhà sử học. Chẳng mấy mà đã xong một triều đại, đã qua một triều đại. Triều đại yêu đã từng ngự trị, đã từng hiện hữu. Buồn ơi, ta biết giấu mi nơi nào?

Nói chuyện với chính mình là hình thức thường thấy trong thơ Hoa, những lúc lòng rỗng, bóng thất lạc. Bài thơ Trái đất là một tự sự, kiệm chữ, nhưng mỗi chữ phải mang vác cả thiên mệnh, định mệnh, di mệnh, ảo mệnh… đọc chúng cũng thấy nằng nặng lòng.

Chọn bài này cũng ngẫu nhiên khi mở mục những bài thơ chưa bình, lại trùng ngày sinh của nhà thơ nữ miệt biển. Thế là viết, viết như món quà tặng ngày sinh nhật. Bởi người có ngày sinh hôm nay, tên nó đã là thứ người ta hay dùng để tặng rồi. Thêm một chút đã là thừa, bạn nhỉ.

Ngày 12 tháng 7 năm 2012
Vân Đình Hùng
(Bài viết nhân sinh nhật em. Cứ một mình nhâm nhi như ly cà phê sáng nhé. VĐH)

2 comments

  1. http://mp3.zing.vn/bai-hat/Co-Bac-Ky-Nho-Nho-Duy-Quang/ZWZ9FD9I.html

    Cô Bắc Kỳ Nho Nhỏ

    Nhạc: Phạm Duy

    Thơ: Nguyễn Tất Nhiên

    Này cô em Bắc Kỳ nho nhỏ
    Này cô em tóc Demi Garcon,
    Chiều hôm nay xuống đường đón gió,
    Cô có tình cờ,
    Nhìn thấy anh không?

    Này cô em Bắc Kỳ nho nhỏ
    Này cô em có nụ cười ngây thơ
    Thành khi không quãng đường im vắng,
    Không gió lấy gì lang thang,
    Cô có thương thầm anh không?

    Đời chìm muôn nhánh khổ nguy nan.
    Vì anh mang tội gốc chưa tan
    Cửa chùa nào mà không rộng mở
    Quỷ sứ nào chẳng muốn nương thân?

    Rồi khi qua giáo đường kiếm Chúa,
    Đội Thánh Giá xin làm chiên ngoan
    Thấy có đứa đuôi dài đầu sừng,
    Chúa cũng xót thương người lầm than…

    Này cô em Bắc Kỳ nho nhỏ
    Này cô em tóc Demi Garcon,
    Đạp xe vô lối chờ anh ngó
    Quên hết giận hờn,
    Thù ghét đám đông…

    Này cô em Bắc Kỳ nho nhỏ
    Này cô em mắt trời bao dung,
    Nhìn anh đi hãy nhìn cho rõ
    Trước khi nhìn đám đông,
    Trước khi vào đám đông…

  2. -HAPPY BIRTHDAY TO YOU-

    (Thiếu vầng vương miện cài lên trán nữa là làm lễ đăng quang được rồi phải không, Vũ ?)
    Chúc em ngày đầu tuổi 43 tràn đầy niềm mãn nguyện. Tuổi thật đẹp, người thật đẹp, viết thật đẹp nhé !

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu