Phố thay áo không chông chênh cầu ván – Nguyễn Nhựt Hùng

VTH – Một tác giả còn rất trẻ nhưng đã thể hiện một nỗ lực tìm tòi và góc quan sát đời sống khá riêng… Giới thiệu cùng bạn đọc chùm thơ của Nguyễn Nhựt Hùng vừa gửi vuthanhhoa.net:

Họ tên: Nguyễn Nhựt Hùng , sinh ngày 11-12-1989
Quê quán:Vũng Tàu
Hiện đang là Sinh viên năm 3 trường Cao đẳng Văn hoá Nghệ thuật và Du lịch Sài Gòn 

Tác giả Nguyễn Nhựt Hùng

CÁNH BUỒM

Những hoàng hôn đóng váng
dầy lên chiều xa xăm loáng đỏ
mùa đã quá cỗi cằn trong Mẹ
vành tai rạn mắc bạc tóc vụng về
Mẹ vẫn còn hát câu ca dao biêng biếc
ví dầu mỗi ngày hoài niệm
phố thay áo không chông chênh cầu ván
Mẹ liêu xiêu lời hát chạm đá mềm
thời gian đòng đành rũ cuộc ngày chùng chình
Vệt sáng rụng trên thềm như dấu chấm hỏi
mẹ quét tuổi buồn vui
tiếng chổi thưa lao xao chạm vào nhau chậm rãi
kẽ gạch lại sạch
đón bước chân con
chỉ một tiếng cười giòn xoè tay
mùa cũ lại hoa lại lá
Về trong Mẹ tắm táp biển xanh
con phẳng lặng chưa bao giờ sợ sóng
vòng tay Mẹ quá ấm
Mẹ- cánh buồm chưa bao giờ mỏi.
(12.05.2012)

THÁNG NĂM BĨ CỰC

Trên vòm lá ong ong tiếng vỡ của nắng
thời tiết bắt đầu loang lỗ
hốc mùa đọt mầm dị dưỡng
Ô cửa lim dim vừa mở mắt sáng nay
hắt ra lời cọt kẹt mê sảng
tôi chợt nhớ nhánh ngọc lan vừa bị đốn rũ xuống vẫn còn hương
một cơn nhức đầu vừa bong ra
khó chịu
Quán cóc khét như mùi diêm sinh
dãy hàng rào giam cầm con chó nhỏ
ư ử vài ý nghĩ bịp bợm
ngộp trong bán cầu não
Thời gian đổ ập vào căn phòng mỗi lúc một nhiều hơn
tôi đã không còn đếm được bàn tay đang nhoè ra trước sáng
phía bên kia có lẽ là con đường
Câu hát gởi dần vào phố ngày qua
vào phút trước trở về tôi hốc hác
tôi không nhận ra hình hài nỗi buồn pha trộn tạp âm
tình ca tháng Năm bĩ cực.
(16.05.2012)

ĐỌC BÁO BUỔI SÁNG

Một buổi sáng tháng Năm ương ẩm nắng
Máu tràn trên từng con chữ nhật trình
Tôi ngồi với thời gian yên lành nhịp
Ở bên ngoài tội ác chạy linh tinh
Tin buổi sớm: ngày qua đám hoả hoạn
Những đám rừng bốc khói đến tàn tro
Bọn tuyệt vọng nấc lên từng hồi tiếc
Chẳng còn cây cho chặt phá thập thò
Xã hội ngủ quên trên tầng cao ốc
Thò đôi chân qua hàng quán vỉa hè
Cơn ngái ngủ ô nhiễm vào khí quyển
Trẻ con cười vang qua tiếng còi xe
Tin pháp luật: lòng người đang tận thế
Tôi hoảng người bỗng nhoi nhói sống lưng
Ánh sáng đổ vào căn phòng hốc hác
Có tôi không? Tôi thoáng chút ngập ngừng
Tờ báo cuốn vào tôi mê lộ chữ
Những cung đường ngôn ngữ đúng và sai
Tôi đọc báo với tinh thần ngốc nghếch
Để cái khôn đôi lúc thấy lạc loài.
(06.05.2012)

ÂM MÙA

Mùa tước vào ngõ dị ngôn
Nắng hoàng ngọc cháy bén xôn xao ngày
Cắm mình loang lỗ cả mây
Có không mưa rụng oằn tay đục trầm
Ngói nhà nấc nghẹn lời câm
Lêu phêu gợn tóc ăn nằm thời gian
Suốt trong bản thể mỏng loang
Nhận mình làm kẻ dở gàn hiện sinh
Đau khan khô khốc tia nhìn
Chảy tràn bỏng đỏ nhân sinh nhập nhòe
Tiếng thở vắt óc lặng nghe
Cõi hoang lên giá căn ke cuốn đời
Xoay ta ngày tháng đầy vơi
Ta xoay lại chính những hời hợt vui
Góc mù định phận nằm xuôi
Băng qua điểm chết nụ cười xảo gian
Vọng gào cho cuộc tâm can
Âm mùa chỉ những bẽ bàng riêng ta…

Nguyễn Nhựt Hùng 

2 comments

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu