Ai nhắn mùa đông về rất vội
ai nhắn mùa đông về rất vội
mưa li ti trên ô cửa kính mờ
lũ chim lạc bầy gọi nhau trốn rét
chuông Nhà Thờ nhắc mùa Giáng sinh
nỗi nhớ tha phương trên từng dấu cỏ
ký ức lang thang trong tiếng còi tàu
đèn đường lim dim hoài niệm
thì thầm tên anh
mây bay
mười ngón ngủ buồn khăn ấm
đêm dài qua sợi tóc em
ai nhắn mùa đông về rất vội
em cùng bóng mình sóng đôi
15.12.2010
Noel vắng
đêm máng cỏ lang thang Noel lạnh
Chúa xa xôi. Trăng lẻ bóng gần
em đóng đinh nụ cười đá trắng
treo trên Thánh giá tim hoang
chuông Giáng Sinh mười hai giờ vọng
điện thoại reo khắc khoải buồn
gió tê buốt mong manh nhớ
vô tình sương gợi giấc đông
phố chật đèn người chen chật phố
vắng cô liêu một vắng cười
mây tan chảy mây tràn trên má
văng vẳng kinh cầu xa ngái xa…
25.12.2007
Noel không lạnh
tuyết không lạnh rải trên cành thông nhựa
Noel phương Nam không Mùa đông
đỉnh nhà thờ chuông đồng vọng
văng vẳng Thánh ca
hun hút Giáo đường
Chúa vẫn đớn đau trên Thánh Giá
trắng toát thiên thần
loang lổ đêm
người quì gối đọc câu kinh sám hối
lơ lửng
không mây
chấp chới
không hồn
nhặt vỡ vụn
rơi từ miền ký ức
thả giữa vô thường
Amen!
Noel phương Nam không lạnh
em thiền
cô tịch
phía
không anh
12.12.2008
thì thầm gió gợi đông sang
em đi ngang phố khăn quàng áo len
sương vương mờ ảo cột đèn
từng đôi bước chậm chỉ em một mình
vai thon tóc thả thanh bình
người dưng ngoảnh lại tội tình chiêm bao
bầy chim trốn rét xôn xao
lá vừa tỉnh giấc nằm thao thức buồn
ngoằn nghoèo mấy nẻo âm dương
tưởng dường như lạ lại dường như quen
dại khờ nỗi nhớ liên miên
mùa qua vội vã
để quên
một người…
5.12.2010
Lạc
là chiếc lá lạc mùa đậu hờ bên cửa sổ
đêm ngỡ dài trăm năm
đóa cúc rớm vàng khi chạm vào thu cũ
mưa viết tên trên ô kính ảo mờ
lạc một nồng nàn giữa trời giá lạnh
thảng thốt kim giờ quay
ánh nến lạc trong căn phòng đơn độc
phía ban-công văng vẳng Giáng Sinh về
cất cuối trời những chùm sao lấp lánh
lơ lửng khúc nguyện cầu
lạc chiếc bóng bơ vơ dọc bờ sông ký ức
em tiễn một mùa đi
12.12.2011
Vũ Thanh Hoa