Vĩnh biệt nhà văn, dịch giả Lê Xuân Quỳnh

Dịch giả Lê Xuân Quỳnh

Nhà văn, dịch giả Lê Xuân Quỳnh, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, bệnh nặng, vừa qua đời ngày 23.7.2011 tại bệnh viện Chợ Rẫy (Sài Gòn). Linh cữu quàn tại nhà riêng, số 18A Trương Công Định, T.P. Vũng Tàu. Lễ viếng từ 14h ngày 23.7, lễ di quan 6h ngày 25.7.

Lê Xuân Quỳnh sinh năm 1943. Ông từng là sinh viên Trường đại học La Habana (Cuba), chuyên ngành Văn học Mỹ La-tinh và Tây Ban Nha. Sau nhiều năm công tác ở Bộ Quốc phòng, ông chuyển vào Vũng Tàu, làm việc ở UBND tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu cho đến khi nghỉ hưu. Nghỉ việc nhà nước, nhưng đây mới thực sự là giai đoạn ông dành toàn tâm toàn ý cho công việc yêu thích: dịch sách văn học, chủ yếu là văn học Mỹ La-tinh.

Chưa đầy 10 năm trời, Lê Xuân Quỳnh đã dịch và cho xuất bản hàng chục đầu sách gồm tiểu thuyết, tập truyện ngắn – những tác phẩm của những tác giả tiêu biểu của nền văn học mà ông ưa chuộng và thông thạo: Sống để kể lại (G.Marquez), Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi (G.Marquez),Hang động (J.Saramago), Ozahir (P.Coelho), Cuộc sống vợ chồng (S.Pitol),Xứ sở của người tiền sử (I.Allende), Vương quốc rồng vàng (I.Allende), Khu rừng của những người lùn (I.Allende), Tấm lòng bạc nhược (J.Marias), Bờ thứ ba của dòng sông (tuyển truyện ngắn Brazil)… Có thể nói ngoài dịch giả Nguyễn Trung Đức (đã mất), Lê Xuân Quỳnh là người dịch văn học viết bằng tiếng Tây Ban Nha đáng kể nhất ở Việt Nam.

Trần Đức Tiến

Nguồn nhavantphcm

Bác Lê Xuân Quỳnh (thứ 2 từ trái qua) cùng các văn nhân 3/2008 tại Vũng Tàu

Anh đã mang một phần thế giới đến gần tôi

Bờ thứ ba của dòng sông(¹)

Vương quốc rồng vàng(²)

Những người lùn (³)trong khu vườn hạnh phúc

Ozahir(4) thăm thẳm nỗi người

Những cô gái điếm (5)vùng vẫy với cuộc đời chua chát

Anh đã bắc cầu vào những thế giới

Và mang một phần thế giới đến gần tôi…

 

Hình như những người hiền thường ít lời

Hình như những người mộng mơ cố tìm quên ngay trong thế giới thực

Cái thế giới quá nhiều ruỗng mục ngày ngày quấy rầy anh

Đêm đêm anh bắc qua đại dương

Chiếc cầu vô hạn chữ

Chiếc cầu buồn vui không chỉ riêng mình

Nối những thế giới này với những thế giới khác

Nối cái đã biết đến cùng cái chưa biết

Nối những bờ thực và những bờ mơ

Nối những ốc đảo

Vào những ngày buồn bã

Nối những vòng tay yếu ớt của con người

Trước thời gian vô tâm và nghiệt ngã

 

Ngày mai

Tôi sẽ ra đườg một mình

Tôi đếm những lá rơi như bao lần tôi cùng anh đếm lá

Nhưng tôi biết sau đêm đêm bền bỉ

Anh đã mang một phần thế giới đến gần tôi!

 

Vũng Tàu 23/7/2011

Hoàng Quý

———————-

(1)(2)(3)(4)(5)Một số tác phẩm văn học của dịch giả Lê Xuân Quỳnh

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu