Vân Đình Hùng bình Bài thơ “Ngược lối đàn cừu”

VTH – Vừa đi Sài Gòn về, mở e-mail, nhận được dòng nhắn: “Lâu lắm mới viết lại – Vân Đình Hùng” . Thì ra ông anh “đã trở lại”! Mời bạn yêu thơ đọc bài bình thơ Vũ Thanh Hoa của nhà thơ Vân Đình Hùng:

>> Em nhớ anh ngược chiều – Vũ Thanh Hoa
>> 
Vân Đình Hùng bình “Một nửa”
>> Vân Đình Hùng bình “Trăng xưa” « Vũ Thanh Hoa
>> Bụi xuân của Vân Đình Hùng

doimu
Vũ Thanh Hoa 6/2014

NGƯỢC LỐI ĐÀN CỪU
Vũ Thanh Hoa

cửa sổ sớm mai lá ngăn ngắt cười
mơ màng cánh chim ẩn chìm phố nắng
em mở tung giấc mơ bí mật
dịu dàng nụ cười anh
em nhấc mình qua những vòng xoay
tiếng còi xe cắt rời nỗi nhớ
lo toan chen nhau ngờ ngợ
bạc phơ
thoáng cười
ai đó dắt qua đường đàn cừu mù
bước tò te theo điệu kèn phiên bản
trật tự đèn xanh đèn đỏ
hàng cây đơn côi cúi đầu
anh bảo cuộc sống là vô nghĩa
có bao nhiêu vòng xoay
có bao nhiêu đèn đỏ
có bao nhiêu khúc ngoặt
có bao nhiêu điệu kèn
và đàn cừu vẫn chỉ có con đường duy nhất
lối về nghĩa trang ngày ngày tấp nập
em nhớ anh ngược chiều
3.3.2013

LỜI BÌNH CỦA VÂN ĐÌNH HÙNG:

Xuôi chiều vẫn nỗi nhớ ấy nhưng của người phía kia. Giữa hai đầu nỗi nhớ là đàn cừu mù bước tò te theo điệu kèn phiên bản.
Đó là đời sống nhàm chán thường nhật, đúng giờ như cỗ máy. Cỗ máy thời gian già nua, cũ kỹ. Nhưng lại sung sức bền bỉ hành hạ!
Đàn cừu đã có thiên mệnh định sẵn. Lối đi định sẵn. Lối về nơi ấy ngày ngày tấp nập.
Chua chát. Đắng. Vô cảm.
Đàn cừu và nỗi nhớ. Cặp song hành khá kỳ lạ, không ăn nhập. Suy diễn thật hồn nhiên vẫn chưa tìm thấy chỗ chúng giao nhau. Chúng song song.
Cặp đôi ấy như hai thanh ray đường tàu về tương lai. Tương lai tất yếu của mỗi kiếp người không được luân hồi. Kiếp tù túng, khốn quẫn, ngột ngạt đến… ngừng thở.
Thế nhưng khi mở tung giấc mơ bí mật, nỗi nhớ kia lại ngược chiều. Ngược lối đàn cừu.
Đàn cừu được mặc định là định mệnh. Nỗi nhớ tung tẩy bất chấp quy luật đàn cừu, bất chấp trât tự xanh đỏ đèn hiệu loài cừu.
Nỗi nhớ đã không thể kiểm soát. Nó hành hạ vật vã. Đã ghìm nén rồi, neo buộc rồi mà vẫn…
Thế là những con chữ hối hả rơi… đọng trên mặt giấy. Giọt nỗi nhớ thoảng thơm vị mặn của muối ướp nỗi đau ấy tươi mãi (*). Ngày chia xa đang ngược chiều. Quá khứ đang ngược chiều. Về với nhân bản mộc mạc.
Xin cám ơn nhà thơ Nguyễn Hoa đã gợi ý cho những lời này khi đọc Ngược lối đàn cừu của Vũ Thanh Hoa.
Theo thiển ý đây là bài thơ đậm chất Vũ Thanh Hoa. Cá tính. Thoang thoảng. Duy nhất.
Duy nhất trong lập tứ, mặc dù nó chợt nhiên. Nhưng chữ là chữ của người hiểu luật, làm luật.

Nơi chứa đựng những thường nhật vẫn ngày ngày tấp nập. Nỗi nhớ kia vẫn ngược chiều. Cho dù… tiếng tò te phiên bản của điệu kèn lạc lõng vẫn cầm canh cuộc sống thường nhật. Cho dù biết nơi nghĩa trang cừu, hoa chia ly đã héo úa. Nhưng hình hài hoa vẫn nụ vẫn hoa.

6/6/2014_Vân Đình Hùng

________________
(*) Em là muối ướp nỗi đau tươi mãi – thơ Nguyễn Hoa

1 comment

  1. Đọc bài thơ này của Hoa, mình thấy buồn.. ngồi một mình suy ngẫm lại thấy buồn hơn. Đúng là cuộc đời:
    có bao nhiêu vòng xoay
    có bao nhiêu đèn đỏ
    có bao nhiêu khúc ngoặt
    có bao nhiêu điệu kèn.
    Và đã có lúc phải ngược chiều… Nhưng nếu mạnh dạn đón nhận thì mọi việc rồi cũng sẽ tốt lên.

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close Menu