VTH – Nhiều Nhà báo rất có nhân cách và trách nhiệm, là tấm gương điển hình về sự can đảm và chính trực nhưng cũng không ít người có “quyền lực” của một số tờ báo thường cho việc chọn đăng bài ai đó trên tờ báo của họ như là sự ban ơn, sự chiếu cố, và giọng điệu của họ thật kẻ cả , khó chịu. Tôi đã từng đứng trước một Hội nghị kể về việc bản thân bị “gạ tình đổi đăng Thơ” của một Tổng Biên tập và sau đó một số bài báo có nhắc lại và câu chuyện một thời lan truyền trong giới viết (tại đây).
Mười người gặp tôi thì cả mười đều nhận xét Vũ Thanh Hoa nhỏ nhẹ, từ tốn, dễ gần… nhưng tôi biết mình khá kiên định. “Ông Chủ” đó đã bị tôi “đảo ngược thế cờ” bằng cách giả vờ hẹn hò để “Ngài” đăng Thơ của tôi, sau đó tôi đến “điểm hẹn” cùng với một cô bạn gái mà hai bên cùng quen biết, thế là cả ba người dùng… bữa tối trong sự hậm hực nuốt giận (và cả nuốt rượu Tây) của “Ngài” khả kính kia! He he he.
Sau này, tôi viết nhiều và tên mình cũng đã nhiều người biết hơn, nhưng cái sự “ngạo mạn thâm niên” của một số “ông chủ khả kính” vẫn luôn làm tôi “dị ứng”, đấy là chưa nói đến chuyện họ tự cho mình toàn quyền cắt xén, thêm bớt cực kỳ tùy tiện, coi thường Tác giả.
Ngày báo chí VN 21.6 tôi chợt nghĩ đôi chút về một số “ông chủ” Báo ấy, có lẽ họ là sản phẩm của thể chế cửa quyền, tác oai tác quái vì lợi dụng lề thói “xin-cho” cũ rích.
Ngày nay có các trang báo Mạng, các trang Web cá nhân, Blog… và một cộng đồng Bạn đọc hùng hậu khách quan, vô tư, đầy tri thức… Các “ông chủ” kia cũng đã phần nào bớt đi sức mạnh độc quyền. Văn chương không tính bằng ngày, không là món dưa xổi ban phát , đổi chác , giá trị Văn chương phải tính bằng năm tháng, bằng lịch sử.
Nói cho có nói thôi chứ muốn thanh lọc thì phải triệt từ gốc, chứ u ác di căn rồi, chữa chạy khó thay…Hu hu hu… Buồn!
Sau đây là một số ảnh tư liệu của Vũ Thanh Hoa chụp cùng các Nhà báo mà Vũ Thanh Hoa vốn rất quý trọng ( còn nhiều Nhà Báo VTH rất quý trọng nhưng chưa công bố…ảnh ).
CHÚC MỪNG NGÀY 21-6 !