“Đừng trốn chạy; anh chẳng van xin”
Đừng trốn chạy; anh chẳng van xin,
Không lệ rơi, không âm thầm đau đớn,
Trong nỗi buồn của riêng mình anh chỉ muốn
Nhắc lại với em rằng: ” anh yêu em”.
Muốn phi thật nhanh, bay đến bên em
Như sóng lướt trên mặt hồ bằng lặng
Hôn lên đá hoa cương giá lạnh,
Hôn và rồi chết ở bên em!
Nếu một mai kiệt sức quỵ bên đường
Em sẽ mang theo gương mặt anh rạng rỡ
Mùa Thu reo chấm nắng vàng sớt lửa
Pha bột màu thương nhớ vẽ trời yêu!
Bản dịch của Vũ Thị Minh Nguyệt
NGUYÊN BẢN TIẾNG NGA:
“Не избегай; я не молю”
Не избегай; я не молю
Ни слез, ни сердца тайной боли,
Своей тоске хочу я воли
И повторять тебе: «люблю».
Хочу нестись к тебе, лететь,
Как волны по равнине водной,
Поцеловать гранит холодный,
Поцеловать — и умереть!
Афанасий Афанасьевич Фет
Tình yêu của những chàng thi sĩ bên trời Tây rất mãnh liệt và cảm động.